Ở góc nhỏ của căn phòng, một cô gái ngồi loay hoay, cặm cụi
viết một cái gì đó, rồi cố gắng ghi âm giọng nói của mình vào máy….
“Tớ không biết nói gì với cậu lúc này, bởi vì con tim tớ
đang đập liên hồi không ngừng nghỉ, đầu óc tớ hoàn toàn trống rỗng, nhưng………...nếu
tớ nói ra, liệu cậu có hiểu ?”
*************
Cậu còn nhớ lần đầu tụi mình gặp nhau chứ ? Ôi ! Lúc đó
trông tớ thật ngốc và buồn cười ! Vì muốn cao thêm một tí mà tớ đã đánh liều
lót thêm miếng độn vào giày. Nhưng trời xui đất khiến thế nào mà tớ lại bị hại
bởi chính miếng độn ấy. Tớ xém bị ngã, và thật ê chề biết bao khi tớ đang đứng
ở giữa sân trường. Khi tớ chuẩn bị tiếp đất thì ngay lúc đó, tớ cảm nhận như có
ai đó đang đỡ tớ từ đằng sau, thật nhẹ nhàng. Cũng may là tớ chỉ hơi loạng
choạng chứ chưa ngã. Và khi tớ quay đầu lại định cảm ơn thì vô tình mặt tớ ngay
sát mặt cậu, bốn mắt nhìn nhau, rồi tự nhiên tớ cảm thấy lòng ngực mình bắt đầu
nóng lên, ngay khoảng khắc ấy, tớ biết mình đã rung rinh……..
Tớ tự nhận mình là người không dám tin vào duyên số, bởi vì
nó không thực và làm cho con người ta mãi nuôi hy vọng về ai đó. Nhưng tớ đã
gạt bỏ định kiến ấy trong đầu khi gặp lại cậu trong cuộc họp giữa các đoàn
viên. Cậu nhìn tớ rồi mỉm cười, sao tớ thấy lúc ấy nụ cười của cậu thật ấm áp !
Nó khiến tớ phải luôn kiếm cớ đi ngang qua lớp cậu, chỉ để nhìn thấy nụ cười
ấy…..
Rồi vào một ngày, tớ hay tin cậu sắp phải đi du học. Vậy là
tớ sẽ không còn được gặp cậu nữa sao ? Cậu biết không, tớ đã khóc khi nghe tin
ấy, tớ tự hỏi liệu đó có là thật không ? Hay tớ đang mơ ? Và tớ tự nhốt mình
trong phòng suốt mấy tiếng liền……
Tớ thấy mình thật ngu ngốc khi cứ giữ mãi tình cảm ngốc xít
này trong một thời gian dài. Nhưng bây giờ tớ phải có một quyết định thật sáng
suốt, để tớ không phải hối hận.
Tớ phải nói cho cậu nghe điều này, để tớ biết đó không phải
là quá trễ, để chứng minh tình cảm thật của mình. Mà nè, tớ chỉ nói cho một
mình cậu nghe thôi nhé, cậu không được kể cho ai đấy, rõ chưa ? Nào, cậu hãy
đưa máy ghi âm này lại sát tai cậu, rồi tớ sẽ nói cho câu nghe.......
*************
Ở góc nhỏ giữa công viên trong lòng thủ đô Tokyo , một chàng trai trên tay đang cầm máy
ghi âm và áp sát lên tai mình, bật nút, một giọng nói nho nhỏ vang lên :
“Tớ không biết nói gì với cậu lúc này, bởi vì con tim tớ
đang đập liên hồi không ngừng nghỉ, đầu óc tớ hoàn toàn trống rỗng, nhưng…….nếu
tớ nói ra, liệu cậu có hiểu ?
Rằng…..TỚ THẬT SỰ THÍCH CẬU, thật đấy……tớ định nói điều này
với cậu lâu rồi, nhưng………tớ không có can đảm………cho tớ xin lỗi nhé !
Xong rồi đó, tớ đã nói hết lòng mình, cậu…..cậu…..có hiểu
không ?”
*************
Có một vùng đất nằm giữa biển khơi, bao quanh toàn đảo là
đảo
Ở trên vùng đất ấy, bầu trời trong xanh như vừa được gội
rửa, dưới ánh nắng vàng nhạt, một cơn gió đung đưa làm cho những cánh hoa anh
đào rơi, có chàng trai đưa tay hứng những cánh hoa ấy, mỉm cười. ♥
Loannie_2011
Nhận xét
Đăng nhận xét