Hôm đó trời mưa to lắm. Anh hẹn cô tại quán cà phê mà hai người từng gặp nhau, anh nói anh muốn chia tay. Cô ngồi im nghe hết những lời anh nói, nghe cả về cô ấy - người yêu mới của anh.
2 năm. Khoảng thời gian không phải là dài nhưng đối với cô, đó là khoảng thời gian đẹp nhất. Có anh bên cạnh, được anh quan tâm, cô cứ ngỡ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới.
Thế rồi cô ấy xuất hiện, như một định mệnh, cô ấy có nhiệm vụ thay thế cô. Thời gian cô ấy ở bên anh nhiều hơn cô. Nhiều khi cô cố tình làm một bữa ăn ngon, chỉ chờ anh ấy về và cùng ăn, nhưng, thời gian cứ dần trôi, khoảng không gian vắng lặng càng chùng xuống mà anh ấy mãi chẳng về. Cô đành nhìn đồ ăn nguội dần, rồi một mình tự ăn. Cô biết mình không còn là tất cả của anh ấy. Cô khóc. Rất nhiều.
.......
Ngày anh nói chia tay hôm đó, cô cũng không có phản ứng gì, chỉ chúc anh một câu: - Anh luôn hạnh phúc nhé. Sau khi nhận lời chia tay của anh, cô gói ghém những thứ thuộc về anh vào thùng cactong, rồi cất vào một xó. Hơn 1 năm trôi qua, trên mặt đóng một lớp bụi.
(google image)
Hôm nay anh nhắn tin cho cô, anh vẫn dùng số cũ, nhưng cô đã xóa nó ra khỏi danh bạ từ lúc nào. Chỉ là sau khi xóa, cô vẫn nhớ từng con số. Thế đấy. Anh hỏi thăm cô về nhiều thứ, còn quan tâm hỏi cô có "anh ấy" chưa. Cô bảo chưa. Anh hỏi vì sao? Cô bảo cô sợ tổn thương lần nữa. Anh im lặng. Rồi kể nốt chuyện của anh, chuyện anh bị cô người yêu cũ phản bội.
Chỉ là sau khi anh nhắn cái tin nhắn cuối cùng, cô đọc nó, rồi xóa đi.
Loannie_03_08_15
#shortstory #lovestory #brokenup
Nhận xét
Đăng nhận xét