Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2015

Part-time

(Instagram photo: @loannie.96) Ngày 19/06/15. Chính xác là ngày đó. Cái ngày mà 18 năm ăn bám cuối cùng cũng vác cái thân đi làm - part-time. Mục đích ban đầu cũng chỉ vì 1 tấm giấy có chữ kí xác nhận "Đã hoàn thành chỉ tiêu hơn 40h làm part-time" (chú thích: mình học ngành Nhà Hàng - Khách Sạn). Nhưng. Đến đó làm cho mình nhận ra được nhiều điều. Mình học hỏi được nhiều thứ, từ cách cư xử của từng người, thái độ và bản chất thật của họ. Đúng là có bị ném ra khỏi cuộc sống yên bình trước đây mới thấu được cuộc sống này nó như thế nào. Ngày đầu đi làm, bị lúng túng vì không nhớ số bàn để giao. Mấy ngày kế tiếp thì nhớ số bàn nhưng không biết tên món ăn, khách hỏi thì mặt đơ ra đó : (. Mấy ngày kế tiếp nữa thì tạm ổn. Làm ở đó chừng một tháng, tiếp xúc được nhiều người, cảm thấy họ lúc đầu cũng thân thiện, nhưng rồi họ khác xa so với mình tưởng, Ai cũng có những bí mật riêng mà người khác không thể nào biết được. Thật ra thì, làm ở đó thích nhất là được ngắm nhiều người

Em vẫn ổn. Chỉ là không còn nhớ Anh!

Hôm đó trời mưa to lắm. Anh hẹn cô tại quán cà phê mà hai người từng gặp nhau, anh nói anh muốn chia tay. Cô ngồi im nghe hết những lời anh nói, nghe cả về cô ấy - người yêu mới của anh. 2 năm. Khoảng thời gian không phải là dài nhưng đối với cô, đó là khoảng thời gian đẹp nhất. Có anh bên cạnh, được anh quan tâm, cô cứ ngỡ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới. Thế rồi cô ấy xuất hiện, như một định mệnh, cô ấy có nhiệm vụ thay thế cô. Thời gian cô ấy ở bên anh nhiều hơn cô. Nhiều khi cô cố tình làm một bữa ăn ngon, chỉ chờ anh ấy về và cùng ăn, nhưng, thời gian cứ dần trôi, khoảng không gian vắng lặng càng chùng xuống mà anh ấy mãi chẳng về. Cô đành nhìn đồ ăn nguội dần, rồi một mình tự ăn. Cô biết mình không còn là tất cả của anh ấy. Cô khóc. Rất nhiều. ....... Ngày anh nói chia tay hôm đó, cô cũng không có phản ứng gì, chỉ chúc anh một câu: - Anh luôn hạnh phúc nhé. Sau khi nhận lời chia tay của anh, cô gói ghém những thứ thuộc về anh vào thùng cactong, rồi cất vào một xó.

YÊN

(Instagram: @loannie.96) Phải chi được hòa vào bầu trời kia, có lẽ tôi sẽ thấy yên bình biết mấy! Có biết không? Những lúc tôi như thế này, chỉ thích vùi đầu vào chăn, tự làm một ly cà phê ưa thích, nhấm nháp vị đăng đáng của nó, thật tuyệt biết bao. Tôi thích trời không mưa, không nắng, chỉ hanh hanh thế này, chút gió, chút mây quyện vào nhau thế kia, thế là mát lòng. Có nhiều chuyện khiến tôi phải suy nghĩ, nhiều lắm, nhiều khi cảm thấy bức bối đến khó thở, chỉ muốn chạy thật nhanh, khóc thật ngon lành giữa cái sự bức bối ấy. Có lẽ sẽ tốt hơn, nhiều lắm! Nói ra sẽ nhẹ lòng, vì thế mỗi lần ngồi gõ chữ trên bàn phím thế này, tôi thấy lòng nhẹ hơn hẳn. Cũng tốt ấy nhỉ, khi mà không cần than thở với người khác mình bị thế này, thế kia, mà tâm trạng vẫn ổn. Loannie_31_10_15